Thái Bình Dương là gì? Nằm ở đâu? Rộng và sâu bao nhiêu? Tên gọi Thái Bình Dương bắt nguồn từ đâu? Đó là một vài câu hỏi mà rất nhiều bạn đọc tại Epacket Việt Nam quan tâm
Thái Bình Dương là gì? Nằm ở đâu? Rộng và sâu bao nhiêu? Tên gọi Thái Bình Dương bắt nguồn từ đâu? Đó là một vài câu hỏi mà rất nhiều bạn đọc tại Epacket Việt Nam quan tâm
Vào đầu thế kỷ thứ 16, nhà thám hiểm người Tây Ban Nha Vasco Núñez de Balboa đã băng qua eo đất Panama vào năm 1513 và nhìn thấy “Biển phương Nam” rộng lớn mà ông đặt tên là Mar del Sur (trong tiếng Tây Ban Nha).
Sau đó, tên hiện tại của đại dương này được đặt bởi nhà thám hiểm người Bồ Đào Nha Ferdinand Magellan trong chuyến hành trình vòng quanh thế giới của Tây Ban Nha vào năm 1521, khi mà ông bắt gặp những cơn gió thuận lợi khi đến đại dương.
Ông gọi nó là Mar Pacífico, trong cả tiếng Bồ Đào Nha và tiếng Tây Ban Nha đều có nghĩa là ‘biển thái bình‘.
Chúng ta đều biết đỉnh Everest là ngọn núi cao nhất thế giới. Tuy nhiên, ngọn núi dưới nước có tên Mauna Kea còn cao hơn Everest rất nhiều. Điểm khác biệt là nó mọc lên từ đáy đại dương và đỉnh của nó là điểm cao nhất ở Hawaii.
Đỉnh Everest cao khoảng 8.848 m, trong khi Mauna Kea là 10.210 m.
Các dấu mốc khám phá Thái Bình Dương đa được ghi lại:
Các cuộc di cư quan trọng diễn ra vào thời tiền sử. Khoảng năm 3000 trước công nguyên, những người Austronesia trên đảo Đài Loan đã làm chủ được những chuyến đi đường dài bằng xuồng và họ đã truyền bá bản thân và ngôn ngữ của mình xuống phía nam đến Philippines, Indonesia, và Đông Nam Á hải đảo; về phía tây đến Madagascar; pjhía đông nam đến New Guinea và Melanesia; và phía đông đến quần đảo Micronesia, châu Đại Dương và Polynesia.
Thương mại đường dài phát triển dọc khắp các vùng duyên hải từ Mozambique đến Nhật Bản. Hoạt động buôn bán, đi kèm với đó là tri thức, đã vươn tới quần đảo Indonesia nhưng có vẻ như chưa đến Úc.
Ít nhất vào khoảng năm 878, thời điểm xuất hiện một khu người Hồi giáo định cư ở Quảng Châu, hoạt động thương mại khi đó đa phần nằm dưới sự kiểm soát của người Hồi giáo và Ả rập.
Lần tiếp xúc đầu tiên của những nhà thám hiểm châu Âu với rìa Tây Thái Bình Dương là chuyến đi của đoàn thám hiểm người Bồ Đào Nha đến quần đảo Maluku vào năm 1512 do António de Abreu và Francisco Serrão dẫn đầu
Cuộc thám hiểm Malaspina là một trong những chuyến hành trình khám phá khoa học đầu tiên do người Tây Ban Nha thực hiện từ 1789 đến 1794. Họ đã đi qua hầu khắp Thái Bình Dương, từ Cape Horn tới Alaska, Guam, Philippines, New Zealand, Úc, và Nam Thái Bình Dương.
Sự lớn mạnh của chủ nghĩa đế quốc trong giai đoạn thế kỷ XIX dẫn đến việc hầu khắp châu Đại Dương trở nên chịu sự chiếm đóng của các cường quốc châu Âu, và tiếp sau đó là Mỹ và Nhật Bản.
Kho tri thức về hải dương học được đóng góp đáng kể nhờ các chuyến hành trình của tàu HMS Beagle có sự tham gia của Charles Darwin vào thập niên 1830; của tàu USS Tuscarora (1873–76); và tàu Gazelle của Đức (1874–76).
Tuy nhiên, Nhật đã thất bại trong cuộc chiến, dẫn tới thế độc tôn của Hạm đội Thái Bình Dương Hoa Kỳ trên đại dương này. Kể từ sau Thế Chiến thứ Hai, rất nhiều thuộc địa trước đây ở Thái Bình Dương đã trở thành các quốc gia độc lập.
Nam Thái Bình Dương là nơi xa xôi nhất trên Trái đất, xa hơn so với bất kỳ vùng đất nào khác và được biết đến với cái tên Point Nemo hay là Cực đại dương không thể tiếp cận. Để đến đó người ta phải di chuyển hơn 2.685 km, điều đó khiến Point Nemo trở thành nơi xa xôi, khắc nghiệt và không có người ở nhất trên Trái đất.
Vì lý do đó, khu vực này được các cơ quan vũ trụ quốc tế sử dụng làm “nghĩa địa không gian” cho tên lửa, vệ tinh hoặc tàu chở hàng khi chúng không còn hữu dụng.
Thái Bình Dương có hệ thống rạn san hô rộng lớn nhất thế giới, rạn san hô Great Barrier. Đó là một nơi tuyệt đẹp nằm ở bờ biển phía đông bắc của Australia. Rạn san hô này trải dài 2.300 km và được UNESCO công nhận là di sản thế giới vào năm 1981. Nó có khoảng 2500 rạn san hô với 400 loại san hô khác nhau.
Có ba nhóm đảo lớn tại đây: Melanesia, Polynesia và Micronesia. Nhiều quốc đảo lớn nằm ở Thái Bình Dương, bao gồm Indonesia, quốc gia quần đảo lớn nhất thế giới. Các quốc đảo khác là Nhật Bản, New Zealand và Philippines.
Thái Bình Dương trải dài từ Bắc Băng Dương ở phía bắc tới châu Nam Cực ở phía nam. Chiều rộng đông – tây đoạn rộng nhất lên tới 19.800 km, ngăn cách châu Á, châu Đại Dương với châu Mỹ.
Với diện tích 165.250.000 kilômét vuông (63.800.000 dặm vuông Anh) (nếu được định nghĩa với biên giới phía nam là Nam Cực), phân vùng lớn nhất này của Đại dương Thế giới
Đại dương này chiếm tới 1/3 tổng diện tích bề mặt địa cầu. Toàn bộ phần đất liền trên Trái Đất cộng lại (khoảng 150 triệu km2) vẫn chưa thể phủ kín bề mặt vùng đại dương này.
Độ sâu trung bình của Thái Bình Dương là 4.000 mét (13.000 foot). Vực thẳm Challenger in the Rãnh Mariana, nằm ở tây bắc Thái Bình Dương, là điểm sâu nhất trên thế giới được biết đến, đạt độ sâu 10.928 mét (35.853 foot).
Đây cũng là điểm sâu nhất của lớp vỏ Trái Đất, gấp 13 lần chiều cao của tháp Burj Khalifa – tòa nhà cao nhất thế giới ở Dubai. Nếu có thể đặt Everest xuống đáy của rãnh Mariana, đỉnh núi cao nhất thế giới này vẫn lọt thỏm bên dưới Thái Bình Dương.
Thái Bình Dương cũng chứa điểm sâu nhất ở Bán cầu Nam – Vực thẳm Horizon ở Rãnh Tonga – tại độ sâu 10.823 mét (35.509 foot). Điểm sâu thứ ba trên Trái Đất, Vực thẳm Sirena, cũng nằm trong Rãnh Mariana.
Thái Bình Dương cũng có thể được phân chia không chính thức theo Đường đổi ngày quốc tế thành Đông Thái Bình Dương và Tây Thái Bình Dương, cho phép nó được tiếp tục phân chia thành bốn phần tư
Cụ thể là Đông Bắc Thái Bình Dương ngoài khơi Bắc Mỹ, Đông Nam Thái Bình Dương ngoài khơi Nam Mỹ, Tây Bắc Thái Bình Dương ngoài khơi Viễn Đông châu Á, và Tây Nam Thái Bình Dương xung quanh châu Đại Dương.
Tây Thái Bình Dương có nhiều vùng biển cận biên lớn, bao gồm Biển Philippines, Biển Đông, Biển Hoa Đông, Biển Nhật Bản, Biển Okhotsk, Biển Bering, Vịnh Alaska, Mar de Grau, Biển Tasman, và Biển San Hô.
Với diện tích 165.250.000 kilômét vuông (63.800.000 dặm vuông Anh) (nếu được định nghĩa với biên giới phía nam là Nam Cực), phân vùng lớn nhất này của Đại dương Thế giới và của thủy quyển bao phủ khoảng 46% bề mặt nước của Trái Đất và khoảng 32% tổng diện tích bề mặt của nó, lớn hơn toàn bộ diện tích đất của Trái Đất cộng lại – 148.000.000 km2 (57.000.000 dặm vuông Anh).Tâm của cả Bán cầu Nước và Bán cầu Tây, cũng như cực không thể tiếp cận của đại dương, đều ở Thái Bình Dương.
Ngoài việc là đại dương sâu nhất thế giới, Thái Bình Dương còn có rãnh sâu nhất là rãnh Mariana, điểm sâu nhất được gọi là Vực Challenger. Rãnh Mariana sâu 11.034 m, cao hơn cả đỉnh Everest. Được cho là hình thành cách đây 180 triệu năm, rãnh Mariana trở thành một trong những đáy biển lâu đời nhất.
Do sự dịch chuyển của tầng địa chất, Thái Bình Dương đang co lại 2,5 cm mỗi năm, trong khi kích thước của Đại Tây Dương tăng 2,5 cm mỗi năm. Hiện tượng này xảy ra ở ba phía của lưu vực Thái Bình Dương
Trên đây là thông tin về Thái Bình Dương là gì do Epacket Việt Nam đã tổng hợp và gửi tới các bạn. Hy vọng qua nội dung trên sẽ giúp bạn có câu trả lời cho Thái Bình Dương nằm ở đâu? rộng bao nhiêu?
Nếu quan tâm tới các thông tin địa lý khác thì hãy đón đọc bài viết của chúng tôi nhé!
Đăng ký Trang Vàng giúp bạn QUẢNG BÁ DOANH NGHIỆP và tiếp cận với KHÁCH HÀNG - ĐỐI TÁC - CÁC NHÀ MUA LỚN khi họ tìm kiếm nhà các nhà cung cấp dịch vụ trên Trang Vàng.
**********************************
LIÊN HỆ TRANG VÀNG 0934.498.168/ 0915.972.356(số Hotline/ )
QĐND - “Địa Trung Hải là đại dương của quá khứ, Đại Tây Dương là đại dương của hiện tại và Thái Bình Dương là đại dương của tương lai”, Giôn Hay (John Hay), nhà ngoại giao, nhà báo, trợ lý Tổng thống A. Lin-côn, từng dự báo như vậy từ cuối thế kỷ 19. Lời dự báo này đến nay đã trở thành sự thực, nhất là khi Tổng thống Mỹ Ba-rắc Ô-ba-ma tuyên bố chuyển trọng tâm chiến lược an ninh sang khu vực châu Á-Thái Bình Dương cuối năm 2011...
Chuyển trọng tâm để hình thành "Vòng cung an ninh"
Theo chiến lược quân sự mới của Mỹ, châu Á-Thái Bình Dương sẽ là trọng tâm chiến lược an ninh của Mỹ với một vành đai chiến lược hình cánh cung trải dài từ Hàn Quốc, Nhật Bản, Phi-líp-pin, Xin-ga-po đến tận Ô-xtrây-li-a.
Dàn tàu chiến hiện đại tham gia cuộc tập trận RIMPAC-2012 do Mỹ đứng đầu. Ảnh: defense.com
Việc chuyển trọng tâm chiến lược an ninh sang châu Á-Thái Bình Dương của Mỹ được mở đầu bằng việc Hải quân Mỹ phái tuần dương hạm trang bị tên lửa có điều khiển và mới được nâng cấp USS Antietam tham gia Hạm đội 7 đặt căn cứ tại Nhật Bản. Tuần dương hạm USS Antietam có nhiệm vụ cung cấp cho Hải quân Mỹ một hệ thống phòng không hiện đại hơn, có khả năng chống lại các tên lửa đạn đạo. Hải quân Mỹ sẽ điều động thêm nhiều tàu chiến khác đến khu vực trong tương lai gần, khi Lầu Năm Góc tiếp tục kế hoạch triển khai khoảng 60% lực lượng tàu chiến của hải quân đến địa bàn châu Á-Thái Bình Dương vào năm 2020.
Không chỉ Hải quân Mỹ đang hành động. Lực lượng lính thủy đánh bộ Mỹ cũng triển khai gần 2000 binh sĩ đến căn cứ Ô-ki-na-oa trong những tuần qua và dự kiến mùa hè năm 2013, sẽ điều động thêm một số đơn vị nữa đến Nhật Bản. Hiện nay, Mỹ có hơn 17.000 lính thủy đánh bộ đồn trú tại Nhật Bản, mức cao nhất trong hơn một thập kỷ qua.
Cùng với Nhật Bản, Ô-xtrây-li-a là một đồng minh truyền thống và đáng tin cậy bậc nhất của Mỹ tại khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Ô-xtrây-li-a nằm án ngữ đường biển huyết mạch từ Ấn Độ Dương sang Thái Bình Dương, do đó có giá trị chiến lược quân sự trên “vòng cung an ninh” của Mỹ nhằm kiểm soát ảnh hưởng của Trung Quốc.
Theo thỏa thuận mà Tổng thống B. Ô-ba-ma và Thủ tướng Ô-xtrây-li-a Giu-li-a Gi-lát (Julia Gillard) đạt được trong chuyến thăm Ô-xtrây-li-a hai ngày 16 và 17-11-2011, Mỹ sẽ gia tăng hoạt động quân sự ở Ô-xtrây-li-a liên quan đến việc huấn luyện chung cũng như các cuộc tập trận kể từ năm 2012 theo từng giai đoạn. Theo thỏa thuận này, kể từ giữa năm 2012, Ô-xtrây-li-a đón tiếp các đợt triển khai luân phiên trong vòng 6 tháng của một đại đội lính thủy đánh bộ Mỹ gồm khoảng 200-250 lính ở vùng lãnh thổ phía Bắc Ô-xtrây-li-a. Trong vòng vài năm sau đó, hai bên sẽ nâng số lính thủy đánh bộ Mỹ đồn trú lên khoảng 2.500 binh sĩ, tương đương quân số một đơn vị đặc nhiệm đầy đủ trên không và trên bộ của lính thủy đánh bộ Mỹ.
Ngoài ra, máy bay của Mỹ sẽ sử dụng nhiều hơn các căn cứ của Không quân Hoàng gia Ô-xtrây-li-a ở miền Bắc Ô-xtrây-li-a. Mạng tin www.cfr.org còn cho hay, việc lính Mỹ đồn trú tại Đác-uyn, nơi được ví là “Trân Châu Cảng của Ô-xtrây-li-a”, chỉ cách In-đô-nê-xi-a 820km, có thể được triển khai nhanh chóng đến bất kỳ “điểm nóng” về nhân đạo hoặc an ninh nào (như thảm họa thiên tai, khủng bố hay cướp biển) ở Đông Nam Á, thay vì phải huy động lực lượng từ các căn quân sự của Mỹ ở Đông Bắc Á hay Thái Bình Dương.
Bên cạnh đó, Mỹ tăng cường mạnh mẽ sự hiện diện quân sự tại Hàn Quốc, Thái Lan, Phi-líp-pin và Xin-ga-po. Tại Xin-ga-po, Hải quân Mỹ sẽ triển khai bốn tàu chiến LCS và máy bay tuần tra, tăng cường đưa tàu chiến đến nước này... Còn tại Phi-líp-pin, Oa-sinh-tơn và Ma-ni-la cũng đã thảo luận chiến lược hợp tác quân sự trong các lĩnh vực như an ninh hàng hải, quốc phòng...
Hiện đại hóa căn cứ, triển khai vũ khí tối tân
Trong bối cảnh tình hình khu vực có nhiều biến động, Mỹ đang cố gắng củng cố và duy trì vị thế siêu cường của mình thông qua một loạt các biện pháp quân sự.
Theo số liệu của Lầu Năm góc, hiện Mỹ đang duy trì 865 căn cứ quân sự tại 90 quốc gia và vùng lãnh thổ. Tuy nhiên, con số thật có thể lớn hơn bởi nhiều căn cứ quân sự của Mỹ hoạt động bí mật. Trong đó, khu vực châu Á - Thái Bình Dương được Mỹ đặc biệt ưu tiên với 124 căn cứ ở Nhật Bản, 87 căn cứ ở Hàn Quốc cùng hàng chục căn cứ ở một số nước khác trong khu vực với ý đồ hình thành vòng cung kiềm chế Trung Quốc.
Để thực hiện mục tiêu này, Mỹ đã lên kế hoạch nâng cấp đảo Gu-am thành “một siêu căn cứ quân sự”. Theo đó, Mỹ sẽ đầu tư trên 12 tỷ USD để biến đảo Gu-am thành một pháo đài bất khả xâm phạm và là điểm xuất phát tiến công chiến lược của Mỹ tại khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Dự án bao gồm một cảng dành cho tàu sân bay hạt nhân, một hệ thống phòng thủ tên lửa, các bãi huấn luyện bắn đạn thật và mở rộng căn cứ không quân trên đảo...
Để bảo đảm vị thế siêu cường ở châu Á-Thái Bình Dương, Mỹ đang tìm cách triển khai nhiều loại vũ khí, trang bị tối tân tới khu vực. Báo cáo quốc phòng 4 năm/lần (QDR-2010) của Mỹ cho biết, theo kế hoạch, Mỹ sẽ bố trí 60% lực lượng tàu ngầm tiến công tại Tây Thái Bình Dương, chủ yếu là tàu ngầm hạt nhân lớp Virginia, và duy trì 2-3 biên đội tàu sân bay tại khu vực này. Điều này sẽ giúp Mỹ cơ động nhanh hơn nếu xảy ra điểm nóng trong khu vực.
Về không quân, máy bay ném bom chiến lược B-52 và máy bay chiến đấu tàng hình F-22 cũng sẽ được điều động và gia tăng tới Gu-am làm nhiệm vụ. Bên cạnh đó, số lượng tên lửa hành trình, các loại tên lửa đối hải, đối không, hạm đối hạm… chắc chắn sẽ được gia tăng để bảo đảm ý chí của Mỹ được thực hiện hiệu quả.
Liên tục tập trận để củng cố liên minh
Nhằm tạo ra mạng lưới đối tác mới về an ninh, thời gian qua, Mỹ và đồng minh khu vực châu Á-Thái Bình Dương đã tiến hành một loạt cuộc tập trận với quy mô lớn, nhỏ, trong đó, Mỹ luôn đóng vai trò chỉ huy. Theo báo chí Mỹ, trong năm 2012, Oa-sinh-tơn và đồng minh đã tiến hành hàng chục cuộc tập trận, như cuộc tập trận giữa Mỹ - Phi-líp-pin tại phía Nam biển Đông; cuộc tập trận giữa Mỹ và In-đô-nê-xi-a tại phía Nam biển Đông đầu tháng 7-2012; cuộc tập trận giữa 3 nước Mỹ-Nhật Bản-Hàn Quốc trên vùng biển phía Nam bán đảo Triều Tiên (từ ngày 21 đến 23-6-2012); cuộc tập trận từ ngày 24 đến 26-6 giữa Mỹ và Hàn Quốc…
Tuy nhiên, có quy mô lớn nhất phải kể đến cuộc tập trận hải quân mang tên “Vành đai Thái Bình Dương-RIMPAC-2012 tại vùng biển Ha-oai dưới sự chỉ huy của Bộ chỉ huy Thái Bình Dương của Mỹ, từ ngày 29-6 tới 3-8-2012, có sự tham gia của hải quân 22 quốc gia với dàn tàu chiến 42 chiếc cùng hơn 200 máy bay và khoảng 25.000 binh sĩ. Đối với Mỹ, RIMPAC- 2012 là dịp để chứng minh rằng họ vẫn là siêu cường duy nhất, là một trong những nỗ lực của Oa-sinh-tơn nhằm củng cố các liên minh truyền thống trong khu vực châu Á-Thái Bình Dương.
Mới đây nhất, từ ngày 11 đến 21-2-2013, tại khu vực Chiềng Mai, phía Bắc Thái Lan, đã diễn ra cuộc tập trận Hổ mang vàng 2013, huy động 13.000 quân nhân các nước tham gia diễn tập trên bộ, trên biển và trên không, với các nội dung huấn luyện chiến đấu, cứu trợ thiên tai, phản ứng nhanh với các cuộc tấn công hóa học, sinh học, hạt nhân. Hãng NBC News của Mỹ nhận định, cuộc tập trận này là “một trong những bàn đạp chính trong chiến lược an ninh khu vực của Mỹ nhằm tăng cường chiến lược tập trung tại châu Á-Thái Bình Dương”.
Sự trở lại của Mỹ ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương rõ ràng mang lại nhiều trạng thái cảm xúc khác nhau đối với các nước trong khu vực. Giới phân tích cho rằng, trong khi Mỹ dễ dàng lựa chọn đồng minh để phục vụ lợi ích chính trị-an ninh của mình, thì lựa chọn chính sách của các nước nhỏ phức tạp hơn, bởi nó đòi hỏi sự linh hoạt và uyển chuyển để tránh bị lôi kéo và trở thành “con bài” trong cuộc chơi của những “ông lớn”.
THÔNG TIN CƠ BẢN VỀ CỘNG HÒA THỔ NHĨ KỲ VÀ QUAN HỆ VỚI VIỆT NAM I. KHÁI QUÁT: - Vị trí địa lý: Thổ Nhĩ Kỳ nằm giữa châu Á và châu Âu, phần lớn lãnh thổ thuộc châu Á. Bắc...